"Vỗ mông ngựa" và “hiệu quả thực tế” đều là tôn chỉ khi làm việc của Thạch Bạch Ngư, đặc biệt là cái "mê hồn trận" của cậu. Chẳng qua, có những điều chỉ hiểu mà không thể diễn đạt thành lời, khó mà nói quá minh bạch. Có ngộ ra hay không, còn phải xem ngộ tính của huyện lệnh.
Hiển nhiên, người có thể trở thành môn sinh của Bàng Trọng Văn đều không phải kẻ ngốc. Chỉ một ánh mắt, trên mặt đối phương liền lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.
"Nghe quân buổi nói chuyện, như giúp hạ quan vạch mây thấy mặt trời, bế tắc giải khai." Huyện lệnh chắp tay: "Tống... Thạch lão bản tài cao!"
Thạch Bạch Ngư: "..." Cậu suýt nữa tưởng hắn muốn nói "nghe quân buổi nói chuyện như nghe buổi nói chuyện".
Cái màn "vỗ mông ngựa" này học đến đâu dùng đến đó, quả thực rất trôi chảy. Xem ra, ở phương diện này hắn vẫn rất có thiên phú. Giữ vững trạng thái này, đến lúc đó nghênh đón thánh giá hẳn là không khó.
Huyện lệnh không tiếp tục ngồi lại, biết phải làm thế nào, liền rời đi. Rốt cuộc, công việc liên quan còn phải sắp xếp thỏa đáng trước.
Bạch Vũ lại bảo Thạch Bạch Ngư dẫn mình ở xưởng phân bón xoay vòng, cũng không chê bẩn. Một thân tiên khí phiêu diêu, lại bình dân đến thế, thực sự "thu nhỏ lại" rất lợi hại, khiến người ta thật sự không thích ứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT