Tin tức truyền tới Ninh huyện, đã là chuyện của mấy ngày trước.
Kinh ngạc, phẫn nộ, đau lòng, hận thù ngập trời, đến cuối cùng trở về yên lặng, chỉ là sau chén trà chén rượu bị người ta nhắc tới, vẫn nghiến răng nghiến lợi. Nhưng đối với người thường mà nói, trừ hận, nhiều nhất chính là sợ hãi. Đặc biệt là những thành trấn gần biên quan, lại binh lực bạc nhược.
Đối mặt với sự lật lọng và hung tàn của người Mộc Di, không ai không sợ hãi, đều sợ trở thành bá tánh của Lương Thành thứ hai. Không nói người thường, ngay cả huyện lệnh cũng đóng cửa không ra ngoài hồi lâu. Không phải vì sợ hãi, mà là nghĩ đến những bá tánh vô tội bị tàn sát, liền khí huyết cuồn cuộn, lòng khó bình.
Tháng Giêng chưa quá nửa, trên đường đã bị khói mù bao phủ, chẳng còn chút không khí vui mừng ngày Tết. Thạch Bạch Ngư cũng bảo hạ nhân trong nhà hạ hết đèn lồng đỏ ngày Tết xuống.
"Ta tìm Tần gia mượn ôn tuyền sơn trang, có muốn qua bên đó ở vài ngày không?" Tống Ký thấy cậu đứng dưới mái hiên ngẩn ngơ, cầm áo khoác ra khoác thêm cho cậu.
"Ngươi tìm Tần gia làm gì?" Bởi vì phụ tử Tần lão tam, Thạch Bạch Ngư vừa nghe Tần gia liền nhíu mày.
"Tìm Tần viên ngoại." Tống Ký sờ sờ tay cậu, kéo cậu về phòng: "Chuyện đã xảy ra rồi, có nghĩ nữa cũng chẳng ích gì. Ngươi đừng sợ, ta sẽ bảo vệ tốt các ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT