"Không có dư sức, vậy các ngươi đánh cái gì rắm?" Thạch Bạch Ngư thưởng thức cây roi: "Ông nội ta hai năm trước còn không bằng các ngươi đâu, có được ngày hôm nay cũng không phải dựa vào bố thí, mà là tự mình kiếm được, chính mình phế vật còn ghen ghét người giàu, ngay cả một ca nhi như ta cũng không bằng, tính cái gì nam nhân?"
"Ngươi..."
"Thế nào, muốn đánh nhau?" Thạch Bạch Ngư đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống đảo qua mấy người: "Ta chính là phu lang của Tống hương nam, có giỏi thì các ngươi cứ xông lên!"
"Ngươi ỷ thế hiếp người!" Người nọ tức giận đến dậm chân.
"Ta còn cố tình ỷ thế hiếp người, thì sao?" Thạch Bạch Ngư cười lạnh: "Người đó tự mình ngất xỉu chứ đâu phải ta đâm, dựa vào cái gì mà đổ lên đầu ta? Nói ta thờ ơ lạnh nhạt, ít nhất chúng ta có người đi nha môn gọi người, các ngươi đang làm gì?"
Mấy người: "..."
"Âm mưu đều viết hết trên mặt, thật đúng là diễn một vở kịch hay!" Thạch Bạch Ngư liếc thấy Tống Ký mang theo nha dịch đi về phía này, roi ngựa khẽ chỉ, khóe miệng nhếch lên: "Lát nữa người của nha môn đến, ta muốn cho họ bắt các ngươi đi xét xử thật kỹ, xem các ngươi có âm mưu gì!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play