Tống Ký sở dĩ nói "một nửa một nửa", vẫn là bởi vì có thêm cồn.
Nhưng chỉ có Thạch Bạch Ngư biết, trong điều kiện không có kháng sinh và thuốc chống viêm, cồn chỉ có thể đóng vai trò khử trùng cơ bản, hiệu quả cứu người cực kỳ bé nhỏ. Chỉ có thể nói, so với dùng nước lã, cồn quả thật tăng tỷ lệ tự lành của vết thương.
Nếu có thể làm ra kháng sinh và thuốc chống viêm thì tốt biết mấy. Đáng tiếc Thạch Bạch Ngư không hiểu dược lý, tuy biết một ít nguyên lý, nhưng cũng chỉ là cái biết cái không biết. "Sớm biết rằng sẽ đến nơi này, năm đó chọn chuyên ngành nên..."
"Ân?" Tống Ký không nghe rõ: "Ngươi nói gì?"
Thạch Bạch Ngư hoàn hồn, lắc đầu: "Không có gì, chỉ là cảm khái sách đến lúc dùng mới hối hận tại sao đọc ít."
"Ngươi đã rất lợi hại rồi." Tống Ký nhìn thấu tâm tư cậu: "Không ai là vạn năng cả, những thứ ngươi biết đã thay đổi cuộc sống và vận mệnh của người khác."
Thạch Bạch Ngư thở dài: "Ngươi không biết tầm quan trọng của thứ này đâu. Nếu có thể làm ra, không chỉ có thể chữa bệnh cứu người, thay đổi vận mệnh của rất nhiều người, mà đối với chính chúng ta, cũng là một vốn bốn lời đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT