Cái tiểu tham ăn này. Thạch Bạch Ngư buồn cười liếc nhìn Tống Ký, lấy một chiếc đũa, nhúng một chút rồi đút cho tiểu tham ăn nếm thử.
"Ngon không?" Thấy tiểu nhãi con liếm môi, mặt nhăn tít lại một cục, Thạch Bạch Ngư nhướng mày.
Tiểu nhãi con nghẹn lại, dùng sức vô tội lại đáng thương ba ba nhìn Thạch Bạch Ngư.
"Còn muốn không?" Thạch Bạch Ngư giả vờ lại muốn đút hắn.
Tiểu nhãi con quay đầu liền bổ nhào vào người đại nhãi con: "Ca ca! Cứu mạng!"
Lần này không chỉ Thạch Bạch Ngư, mọi người đều không nhịn được cười thành tiếng. Đại nhãi con thấy phản ứng này của tiểu nhãi con, vốn dĩ đang nóng lòng muốn thử, hắn giơ tay ôm lấy đầu tiểu nhãi con, kiên quyết không hứng thú nữa.
Tiểu nhãi con vì trò này mà bực thật sự, ủ rũ nửa ngày cũng chưa nói chuyện, mãi đến khi được cho ăn một miếng băng phiến, mới hoạt bát trở lại. Bất quá hoạt bát thì hoạt bát, nhưng tiểu gia hỏa này thù dai, hai ngày liền không thèm phản ứng Thạch Bạch Ngư. Thạch Bạch Ngư cũng trẻ con, tiểu nhãi con càng không phản ứng, hắn liền càng phải trêu chọc, tiện tay xoa nắn mặt, nhăn mũi, xoa tai, chọc cho tiểu nhãi con phiền không chịu nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play