“Ngư ca nhi, ta đi múc nước, ngươi thu dọn xong thì nghỉ một lát nhé.” Tống Ký đi vào bếp xách cái thùng gỗ ra.
“Biết rồi, ngươi cẩn thận một chút.” Thạch Bạch Ngư nhíu mày nhìn cái thùng gỗ không lớn lắm: “Trước đây hai chúng ta thỉnh thoảng đến ở hai ngày thì còn đủ dùng, bây giờ cả nhà thì vẫn phải có lu nước mới được. Thùng gỗ cũng nên làm thêm một cái nữa, gánh nước thì tiện hơn xách nước nhiều.”
“Được.” Tống Ký vừa đi ra ngoài vừa nói: “Ta về sẽ làm ngay.”
Thạch Bạch Ngư định nói không cần gấp thế, nhưng người đã đi rồi, không khỏi cười lắc đầu, mặc kệ hắn.
Hai nhãi con như thể đang thị sát lãnh địa mới, bò khắp mấy gian nhà rồi mới chịu dừng lại. Có lẽ là mệt rồi, chúng mặt đối mặt ngồi ở cửa nhà chính, ôm chân kéo giày chơi.
Tiểu nhãi con kéo không ra, còn kiễng chân để đại nhãi con giúp đỡ. Hỗ trợ lẫn nhau, phát huy tinh thần đoàn kết của cặp song sinh đến mức thuần thục.
“Hai vị tiểu thiếu gia tình cảm thật tốt.” Tiểu Nguyệt ở một bên bị sự đáng yêu của chúng làm cho mê mẩn, nếu không phải vì thân phận, hận không thể ôm lấy hai nhãi con mà hun chụt chụt mấy cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT