Mười cái thơm thơm, hai mươi cái thơm thơm, khiến cho môi của Thạch Bạch Ngư sưng vù cả lên. Vốn dĩ chỉ là giỡn hờn dỗi nũng nịu, nào ngờ Tống Ký lại thật sự hữu cầu tất ứng, hôn Thạch Bạch Ngư một trận tàn nhẫn.
Đến khi về tới cửa nhà, không chỉ môi sưng da còn tróc, chân cũng mềm nhũn cả ra, rồi lại còn… Dù sao Thạch Bạch Ngư ngồi phịch ở đó thở dốc nửa ngày mới hoàn hồn lại được.
“Ta ôm ngươi xuống nhé?” Tống Ký nhướng mày hỏi.
Thạch Bạch Ngư liếc xuống eo hắn một cái: “Hứ, ngươi còn không biết xấu hổ như vậy mà đòi ôm xuống ư?”
Tống Ký: “……”
Trừng mắt nhìn cái kẻ được tiện nghi còn trêu ghẹo mình kia, Thạch Bạch Ngư trong chớp mắt lại hăng hái lên, vỗ vỗ vạt áo, sửa lại tóc rồi đứng dậy xuống xe ngựa. Bước đi thì dứt khoát khí phách đấy, nhưng vừa xuống xe ngựa, chân đã mềm nhũn thiếu chút nữa thì khuỵu xuống, may mà Tiểu Nguyệt kịp nâng đỡ một phen nên không bị mất mặt.
Nghe thấy tiếng Tống Ký khẽ cười phía sau, Thạch Bạch Ngư thẹn quá hóa giận quay đầu trừng mắt nhìn hắn một cái, nhưng lại không bỏ chạy, vẫn đứng đó rất cố tình nhìn xuống eo hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play