“Chỉ là ra tiền không cần xuất lực, kỳ thật cũng còn tốt.”
Ra khỏi hoàng cung, Tống Ký thấy Thạch Bạch Ngư thở ngắn than dài, biết cậu đang bực bội vì điều gì, liền mở miệng.
“Nào có dễ dàng như vậy?” Thạch Bạch Ngư dựa vào người hắn, yểu điệu như sắp chết không sống: “Chúng ta trừ nhiệm vụ ra, có quyền lợi nhuận, thì không thể nào đưa tiền rồi làm phủi tay chưởng quầy được, khẳng định phải có người tham gia mới được, trước mắt chúng ta căn bản không có chọn được người thích hợp, chẳng phải là chính mình sẽ bị liên lụy sao?”
“Cũng không nhất định.” Tống Ký đón lấy ánh mắt kinh ngạc của Thạch Bạch Ngư: “Người được chọn không nhất định phải là người trong nhà chúng ta, cũng có thể tìm từ bên ngoài, tựa như một số chưởng quầy tiểu nhị cửa hàng vậy, rất nhiều đều là tìm từ bên ngoài.”
Này chẳng phải là thông báo tuyển dụng sao?
Thạch Bạch Ngư nháy mắt bế tắc được giải khai.
Quả thật, bởi vì từ trước đến nay dường như những nơi cần nhân lực đại bộ phận đều là mua nô bộc, bằng không thì là tìm trong thôn, khiến cậu ta bất tri bất giác hình thành tư duy cố định, đã quên rằng thật ra còn có thể chiêu công từ bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT