Tiếng mưa rơi dần dần ngừng, nhưng trong xe hai người đắm chìm trong cảnh nước sôi lửa bỏng, ai cũng không phát hiện. Lão Lý bất đắc dĩ nghe ngóng động tĩnh suốt nửa ngày, nghĩ thầm hắn tuy nghễnh ngãng nhưng đâu phải điếc. Nhưng chuyện của chủ tử nào đến lượt hạ nhân như hắn lắm lời, chỉ đành giả vờ điếc đến cùng. Cũng may hắn tuổi tác đã lớn, da mặt dày dặn, chứ đổi lại người trẻ tuổi, sớm đã mặt đỏ tai hồng, lát nữa đối mặt chắc chắn sẽ lộ tẩy.
Nghĩ vậy, lão Lý thở dài.
Trong xe đột nhiên trở nên yên tĩnh, ngay khoảnh khắc tiếp theo, liền vang lên tiếng Tống Ký.
"Lão Lý." Giọng Tống Ký trầm thấp, lộ ra vẻ lười biếng sau khi thỏa mãn: "Phu lang ngủ rồi, ngươi lái chậm một chút, chú ý đừng quá xóc nảy."
"Ai!" Lão Lý mặt không đổi sắc lên tiếng, lập tức ngầm hiểu, thả chậm tốc độ, lái xe lại bình ổn.
Thạch Bạch Ngư mệt đến nỗi ngủ say, đi qua trấn trên ồn ào như vậy cũng không thể lay động cậu nửa phần, mãi đến khi vào thôn mới mơ màng tỉnh giấc. Vừa mở mắt, các loại di chứng của sự phóng túng đều ùa đến, cậu không cảm thấy quá khó chịu, chỉ là có cảm giác bị rút cạn, trống rỗng.
"Đến đâu rồi?" Trống rỗng một hồi lâu, Thạch Bạch Ngư mới hoàn hồn, dựa vào lòng Tống Ký lẩm bẩm hỏi một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT