Hồng công công cũng không tin tưởng nơi hẻo lánh này có thể có cái thứ gì tốt, nhưng hắn thật sự tò mò, cho nên hơi chần chờ, vẫn là đi đầu ứng lời mời, nhấc bước đi vào. Hắn vừa động, những người khác tự nhiên theo sát sau đó.
Tống Ký cùng Thạch Bạch Ngư bất động thanh sắc liếc nhau, nhìn thấy biểu cảm đắc ý của đối phương, trong mắt đều là ý cười tuôn chảy.
Đoàn người vào nhà chính, liền thấy hai chiếc bàn tròn trên đó đã bày sẵn nồi và các loại thịt rau, ngay cả nước chấm cũng đã được pha chế sẵn.
Bất quá, thứ thu hút tầm mắt mọi người ngay lập tức lại là hai cái nồi đồng một đỏ một trắng trên bếp than. Mùi hương chính là từ trong nồi truyền ra, có một loại cay nồng và thơm ngon khó tả.
“Vì sao lại có hai nồi nước lẩu?” Hồng công công hỏi.
“Nồi đỏ là lẩu cay dầu ớt, nồi trắng thì không cay, bất quá nước cốt lẩu đều được hầm bằng ba ba và gà mái già.” Thạch Bạch Ngư đúng lúc mở miệng: “Sở dĩ phân thành hai nồi là chủ yếu để xét đến khẩu vị khác nhau, có người ăn được cay, có người không ăn được cay, nước chấm cũng là tương ớt và tương vừng, các vị cứ tùy ý chọn theo sở thích.”
Điều này làm mọi người không chỉ tò mò, mà còn cảm thấy hài lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play