Thạch Bạch Ngư đáy mắt gần như bốc hỏa tức giận, không hề tiêu tan bởi những lời của thôn trưởng. Cậu khẽ rũ mắt, rồi lại ngẩng lên, cảm xúc trong đáy mắt đã bị đè nén xuống, trên mặt cũng không còn biểu tình.
“Thôn trưởng về ngủ đi, ta đi bên ngoài ngồi một lát.” Dứt lời, Thạch Bạch Ngư liền không quay đầu lại mà ra khỏi địa đạo.
Thôn trưởng xem đến sốt ruột, theo bản năng liền muốn đuổi theo, nhưng bị Ngô a ma giữ chặt cánh tay.
Ngô a ma vừa khoa tay múa chân trấn an thôn trưởng, ý bảo hắn trở về nghỉ ngơi không cần lo lắng, liền quay đầu bước nhanh theo Thạch Bạch Ngư ra ngoài.
“Ai!” Thôn trưởng thở dài: “Đây đều là chuyện gì vậy chứ!”
Biết lúc này đi ra ngoài không những vô dụng, ngược lại dễ dàng đổ thêm dầu vào lửa, thôn trưởng rốt cuộc không cùng đi ra ngoài, xoay người trở về nằm xuống, nhưng lại lăn qua lộn lại, rốt cuộc ngủ không được.
Ngô a ma đuổi theo ra tới, Thạch Bạch Ngư quả nhiên không đi xa, liền ngồi ở một cục đá cách đó không xa, nhìn nơi xa mơ hồ đồi núi bóng cây một mình giận dỗi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play