Nhìn chân trời hoàng hôn, Thạch Bạch Ngư thần sắc chợt hiện lên một thoáng hoảng hốt. Có sự mờ mịt đối với tương lai không biết, cũng có sự bất lực.
Thẳng đến khi bả vai bị năm ngón tay siết đau, cậu mới bỗng dưng phục hồi tinh thần.
“Ngươi muốn rời đi sao?” Tống Ký thanh âm trầm thấp, ánh mắt càng là chưa từng có sự cố chấp và hung ác.
Thạch Bạch Ngư quay đầu đối diện tầm mắt, bị hoảng sợ, bản năng lắc đầu.
“Vậy ngươi……”
“Ta muốn trở về, nhưng ta luyến tiếc ngươi.” Thạch Bạch Ngư giơ tay ôm lấy cổ Tống Ký: “Ngươi ở đây, ta đi không được.”
Tống Ký như cũ nhìn chằm chằm Thạch Bạch Ngư, như muốn từ biểu cảm rất nhỏ của cậu mà phân rõ lời nói là thật hay giả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play