“Ngươi ngươi ngươi……”
Thanh ca nhi chợt nghĩ đến những đoạn trong sách kể về vai chính bị đủ loại kẻ cắp ép làm. Mấy hình ảnh ấy thoáng qua trong đầu khiến hắn lập tức xấu hổ đỏ bừng cả mặt lẫn tai.Cái Ngư ca nhi này sao nói cái gì cũng nói ra ngoài hết vậy? Rốt cuộc còn biết xấu hổ hay không?!
“Ta cái gì?” Thạch Bạch Ngư nheo mắt đánh giá Thanh ca nhi: “Phản ứng của ngươi sao lại lớn vậy, không phải là theo trong sách mà học theo đó chứ?”
Mặt Thanh ca nhi đáng nghi càng đỏ hơn, giậm giậm chân, thẹn quá hóa giận quay đầu liền chạy, bị Thạch Bạch Ngư túm cánh tay kéo lại.
“Thẹn thùng cái gì chứ, lại có ai khác đâu.” Thạch Bạch Ngư kéo Thanh ca nhi vào nhà: “Biết những bộ thoại bản này sao mà có không?”
Mặt Thanh ca nhi nóng bừng như sắp bốc khói, căn bản không muốn biết lai lịch của thoại bản, chỉ muốn chạy.
“Ta viết.” Thạch Bạch Ngư tự hào vỗ vỗ ngực, một câu khiến Thanh ca nhi kinh ngạc sững sờ tại chỗ: “Ta viết còn không sao, ngươi nhìn một cái, học theo có gì mà ngượng ngùng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT