Thanh ca nhi khi nào lại nhiệt tình như vậy? Bất thường ắt có quỷ, vừa nhìn liền biết hắn có ý đồ xấu.
Thạch Bạch Ngư vốn không muốn đáp lời, nhưng Thanh ca nhi đã chào hỏi, nếu cậu cứ thế bỏ đi, đối phương lại tưởng mình sợ. Lập tức cậu không đi nữa, cứ đứng đó chờ xem người này rốt cuộc muốn làm trò quỷ gì.
“Không ngờ thế mà lại gặp được các ngươi ở đây.” Thanh ca nhi vài bước tiến lại kéo tay Thạch Bạch Ngư, cái vẻ thân thiết đó, không biết còn tưởng hai người quan hệ tốt lắm đâu: “Các ngươi đến đây khi nào, ở khách điếm nào?”
Thạch Bạch Ngư dùng chút lực rút tay về: “Chúng ta không ở khách điếm.”
“Không ở khách điếm? Vậy là còn muốn chạy về sao?” Thanh ca nhi nhíu mày, vẻ mặt không tán đồng: “Vậy các ngươi chẳng phải sẽ phải đi đường đêm, cái này cũng quá nguy hiểm. Như vậy đi, các ngươi cùng ta đến khách điếm Phúc Lai, ta thuê một gian phòng cao cấp cho các ngươi ở trước, sáng mai rồi hãy về.”
Dứt lời, hắn còn như vô tình giơ tay xoa xoa chiếc trâm cài tóc có rủ tua trên đầu. Khi thu tay lại, cũng là vô tình để lộ ra chiếc vòng ngọc xanh biếc bị tay áo che đi.
Thạch Bạch Ngư nhìn thấy, không nhịn được giật giật khóe mắt. Không phải vì hành vi khoe của của Thanh ca nhi, chủ yếu là chiếc trâm cài tóc có rủ tua kia quá chói mắt, khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play