Hai người trở lại khách điếm, Tống Ký vẫn chưa về. Tiện thể không có việc gì, Thạch Bạch Ngư để lại một mảnh giấy liền dẫn theo Hồng ca nhi đi thư quán.
Cậu cũng là chợt nhớ ra, mình còn có sách gửi bán ở thư quán, lâu như vậy trôi qua, cũng chẳng biết bán thế nào rồi.
Lại không ngờ, chưởng quầy thư quán đã sớm mỏi mắt ngóng trông, còn chưa vào cửa, đã bị chưởng quầy tinh mắt phát hiện.
“Ai da Thần Tài của ta đây rồi!” Chưởng quầy vội vã chạy ra nghênh đón hai người vào thư quán: “Ta đây mong sao mong trăng, cổ đều đã dài ra rồi, cuối cùng cũng mong được ngươi tới! Mấy bản trước đều đã in thêm không biết bao nhiêu lần rồi, chỉ chờ ngươi đưa bản mới tới thôi!”
“Ngại quá chưởng quầy, mấy ngày nay trong nhà bận rộn, nên không để ý tới.” Thạch Bạch Ngư không tiện nói thẳng mình bận quá quên mất: “Thoại bản bán chạy lắm sao?”
“Chạy không tưởng tượng nổi.” Chưởng quầy hạ giọng: “Doanh số ngang ngửa với Phong Nguyệt Cư Sĩ, gần đây rất nhiều người đã mua bản trước đến hỏi khi nào ra phần tiếp theo, ta đây đang sốt ruột không biết làm sao liên hệ với ngươi đây.”
Thạch Bạch Ngư càng thêm ngượng ngùng, cũng may trước khi đến, cậu đã lén Tống Ký giấu bản thảo phần tiếp theo đã viết từ trước mang theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play