Khu trò chơi điện tử, những ánh đèn đủ màu sắc từ các máy chơi game nhấp nháy liên tục, hỗn loạn cả lên. Âm thanh “cộp cộp cộp đăng” của nhạc điện tử vang lên, tạo nên không khí vô cùng náo nhiệt.
Giang Vãn Nguyệt ở lại đây chẳng qua là để nói chuyện lại với Tần Phàm về chuyện tập nhảy. Kết quả, cô lại bị Tần Phàm lừa gạt đến khu trò chơi này.
“Mấy người học bá làm gì cũng nghiêm túc thế à? Nhảy thôi mà, có nhất thiết phải làm như đi thi thế không?” Tần Phàm đứng chặn cửa, không cho cô ra ngoài. “Học đi đôi với chơi, hiểu không?”
Giang Vãn Nguyệt đáp: “Tôi không thích đánh những trận không chuẩn bị trước.”
“Cậu đây là quá nặng chuyện thắng thua rồi đấy. Việc gì cũng muốn tranh nhất, sống thế có mệt không?”
Câu nói này của Tần Phàm khiến Giang Vãn Nguyệt cứng họng. Cô, một người đứng nhất toàn khối, lại bị một người đứng bét toàn khối hỏi sống có mệt không.
Cô biện hộ cho mình: “Mệt cũng là do tôi tự nguyện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT