Không gian xung quanh tối đen như mực, Hạ Đằng không biết nên nhìn vào đâu. Tay chân bị khống chế, chỉ còn tiếng thở dốc lúc nặng lúc nhẹ, như đang kéo căng từng dây thần kinh của cô.
Cơn kinh hãi rút đi, ký ức về buổi ở tiệm bi-a chợt ùa về, chiếm trọn tâm trí Hạ Đằng. Cô không quên Kỳ Chính đã đối xử với mình như thế nào.
“Vậy cậu muốn nghe tôi nói gì?”
Thái độ này của Hạ Đằng khác xa ngày thường. Trong ấn tượng của Kỳ Chính, cô luôn là người dễ bắt nạt, sĩ diện, da mặt mỏng. Dù có khó chịu, cô cũng chỉ dám nói lớn tiếng ở câu đầu, hễ bị hắn quát là lại rụt rè lùi bước.
Hôm nay, cô lại hết lần này đến lần khác khiêu khích hắn. Sự kiên nhẫn của Kỳ Chính cũng không còn. Hắn túm mạnh cổ tay Hạ Đằng, lật người cô lại, ấn chặt vào tường. "Đông!" một tiếng. “Hôm nay cậu làm cái trò gì vậy? Chưa xem đủ trò cười của lão tử à?”
Hạ Đằng căng cứng cả người vì cú va chạm. “Tôi không thấy cậu là trò cười.”
“Tôi không đến trường cậu không vui, bám theo Tần Phàm đến đây làm cái trò gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT