Thành tích môn Ngữ văn của Tiết Tư Đồng và Trình Yến đều khá tốt, cộng thêm lần kiểm tra này cả hai gần như đạt điểm tuyệt đối, nên dù cả tiết học Trình Yến giảng Toán cho Tiết Tư Đồng, cô giáo Miêu Tĩnh Văn cũng không có ý kiến gì.
Tiết Tư Đồng rất nhanh nhạy, Trình Yến chỉ cần gợi ý cô thay đổi hướng suy nghĩ khi giải đề là cô lập tức có thể theo kịp mạch tư duy của anh và nghĩ ra phương pháp giải đơn giản thứ hai.
Bài toán làm khó cô mấy ngày nay cuối cùng cũng được giải quyết dễ dàng, tâm trạng Tiết Tư Đồng vô cùng tốt, đôi lông mày từng nhíu chặt cũng giãn ra, lần đầu tiên cô mỉm cười nhìn Trình Yến: “Cảm ơn cậu, tớ hiểu rồi.”
Cô mỉm cười rạng rỡ dưới ánh nắng, khiến Trình Yến không biết là bị ánh nắng chói chang làm lóa mắt, hay bị nụ cười ấy làm ngẩn ngơ, cả người anh cứng đờ lại. Một lúc sau, anh mới nhân cơ hội phản công, đẩy bài kiểm tra tiếng Anh của mình đến trước mặt cô: “Vậy… cậu có thể giảng giúp tớ đoạn đọc hiểu này không?”
Tiết Tư Đồng vui vẻ đồng ý: “Được.”
Thế là, trong suốt tiết Ngữ văn, nửa tiết đầu Trình Yến giảng Toán cho Tiết Tư Đồng, nửa tiết sau Tiết Tư Đồng giảng tiếng Anh cho Trình Yến, cả hai chẳng đụng đến chút gì liên quan đến môn Ngữ văn.
Cuối cùng thì Miêu Tĩnh Văn cũng không nhịn nổi nữa, tiết của cô ấy chán đến mức ấy sao? Đề Toán của thầy Vương và tiết tiếng Anh của cô Doanh còn thú vị hơn à?
Không thể nào, chẳng phải học sinh thường ghét học Toán nhất sao?
Cô ấy vừa giảng bài vừa bước xuống, cầm bài kiểm tra đi đến bên bàn của Trình Yến, khẽ gõ lên mặt bàn, nhỏ giọng nhắc nhở: “Đủ rồi đấy, nghe giảng Ngữ văn cũng rất thú vị mà.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play