Tiết Tư Đồng kinh ngạc hít sâu một hơi, mùi hương nhàn nhạt trên người Trình Yến theo đó tràn vào khoang mũi. Một tay anh nắm cổ tay cô, tay kia đỡ sau eo cô, nơi bị anh chạm vào như thể có tia lửa đang đốt cháy, như muốn xuyên thủng làn da.
Cô mất khoảng nửa phút mới hoàn hồn lại, như bị điện giật bật khỏi người Trình Yến: “Xin, xin lỗi.”
Trình Yến chậm rãi rút tay về, lúng túng ho nhẹ một tiếng, tranh thủ lúc không ai để ý lén nuốt nước miếng: “Chỉ là tiện tay thôi.”
Lộc Miêu Miêu cố nhịn cười bước đến bên cạnh Tiết Tư Đồng hỏi: “Không sao chứ? Mình không cố ý đâu.”
Tiết Tư Đồng vẫn còn chưa hoàn hồn, vừa gật đầu vừa lắc đầu: “Không, không sao cả.”
Cô không để bụng hành động của Lộc Miêu Miêu, chỉ là khi nãy suýt ngã, cô cứ tưởng mình sẽ bị thương, ai ngờ lại không sao, thậm chí còn ngã vào lòng Trình Yến, đến cả tiếng tim đập, mùi hương trên người cậu, cả lỗ chân lông trên mặt anh cô đều như nhìn thấy rõ.
Cô chưa bao giờ ở gần Trình Yến đến vậy, cú va chạm này khiến Tiết Tư Đồng vừa sợ vừa ngọt ngào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT