Tiết Tư Đồng cầm chiếc móc khóa Trình Yến tặng, suốt cả đường đi cứ mân mê ngắm nghía, trên gương mặt không giấu nổi vẻ hân hoan rạng rỡ.
Trình Yến hiếm khi thấy cô vui đến mức không hề che giấu như vậy, bèn hỏi vì sao cô lại vui thế.
Tiết Tư Đồng bịa ra lý do rằng trước đây chưa từng đến thủy cung, hôm nay đến đó có tư liệu để viết nhật ký tuần. Nhưng thật ra, điều khiến cô vui là vì chiếc móc khóa ấy, không chỉ đơn giản là móc khóa, mà còn là chiếc móc treo hình cá heo.
Anh nói chỉ là tiện tay mua thôi, vậy mà anh lại nhớ cô thích cá heo. Chỉ riêng điểm đó thôi, với Tiết Tư Đồng mà nói, giống như một người khát khô giữa sa mạc cuối cùng nhận được một giọt nước, mặc dù ít ỏi, nhưng ngọt lành vô cùng.
Trong bí mật không ai biết đến của cô, việc anh nhớ một sở thích nhỏ của cô đã là điều đáng mừng vô hạn.
Chỉ tiếc rằng niềm vui ấy vừa bước vào cửa nhà liền chấm dứt.
Lúc Trình Yến và Tiết Tư Đồng về đến nơi, Tiết Tư Đồng thấy ba mình Tiết Tùng Bạch đang trò chuyện rôm rả cùng Trình Đại Hải và Trần Ánh Hà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play