Khi Tiết Tư Đồng tỉnh lại thì đang ở trong phòng theo dõi của bệnh viện, mùi thuốc khử trùng hăng hắc cùng màu trắng bao trùm khắp nơi khiến cô cực kỳ khó chịu. Cô cố nén cơn choáng váng, muốn đi tìm Trình Yến. Vừa mới xỏ xong giày thì đã nghe thấy tiếng động từ sau tấm màn ngăn trong phòng.
Tiết Tư Đồng lập tức nhận ra đó là ai, vội vàng bước nhanh mấy bước lại gần. Lúc này y tá vừa mới băng bó xong vết thương cho Trình Yến, đang dặn dò anh những điều cần chú ý mấy ngày tới.
Sau khi y tá rời đi, Tiết Tư Đồng vẫn giữ nguyên động tác vén rèm, không nhúc nhích, không biết đang nghĩ gì, đôi mắt lấp lánh ánh nước mờ mờ.
Trình Yến nghe thấy tiếng hít mũi liền quay đầu lại nhìn. Thiếu nữ đứng thẳng đơ tại chỗ, môi hơi tái, đôi mắt long lanh như pha lê ngâm trong nước, đẹp đến mức khiến người ta đau lòng.
Anh nghiêng đầu nhìn cô, giọng điệu lười nhác:
“Có phải cảm thấy tớ rất ngầu không?”
Tiết Tư Đồng không nói gì, bước đến trước mặt anh, ánh mắt không rời khỏi cánh tay quấn đầy băng gạc. Cổ họng cô như bị mắc xương cá, không thốt ra nổi âm tiết nào. Chỉ chớp mắt một cái, giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống sàn gạch men lạnh lẽo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT