Nam Du dần dần đã có cảm giác của mùa thu, trên vỉa hè rải đầy những chiếc lá vàng khô, một cơn gió thổi qua cuốn lá bay vài vòng rồi lại rơi xuống. Ánh đèn đường vàng vọt chiếu lên người Trình Yến, khiến mái tóc anh ánh lên, ngũ quan tuấn tú dưới ánh sáng ấm áp làm giảm đi vài phần ngông cuồng thường ngày, toát ra một nét dịu dàng hiếm thấy.
Anh mặc đồ ở nhà đơn giản, áo thun trắng tinh và quần đùi đen, chắc là chạy thẳng từ nhà ra, dưới chân vẫn đi dép lê.
Những lời vội vàng nhưng dịu dàng của anh vẫn văng vẳng bên tai, Tiết Tư Đồng hơi sững người, “Tớ đi nhà sách đọc sách.”
“Trễ thế rồi còn không nói một tiếng.” Trình Yến đứng thẳng dậy, theo thói quen đút tay vào túi, bổ sung thêm, “Khiến bà Trần lo cho cậu đến mức đó.”
Tiết Tư Đồng không nghĩ nhiều, nói thẳng: “Tối nay Châu Thư Khiết đến nhà cậu chơi, tớ sợ bọn họ nhìn thấy tớ sẽ ảnh hưởng đến cậu.”
Trình Yến liếc cô: “Cũng biết nghĩ cho người khác đấy chứ.”
Anh đưa điện thoại cho cô: “Cho tớ số của cậu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play