Chứ sao nữa. Chỉ vì lão phu nhân cấm túc mà trong phủ ba ngày đã có thêm ba người thiếp, ai cũng xinh tươi mơn mởn. Dung thị sao có thể nhịn được.
“Rất tốt, không phải muốn bảo vệ ả sao, cứ nếm thử cảm giác bị người mình che chở làm tổn thương đi.”
Nhưng không thể để Trương thị chết dễ dàng như vậy được. Quyết định cưới nguyên chủ, rồi đủ các loại làm khó dễ, bắt nạt, cuối cùng là giết chết nàng, đều có bút tích của Trương thị. Chết cũng phải chết trong đau đớn và nhục nhã, nếu không sao có thể gọi là báo thù.
“Trước mắt cứ mặc kệ, để ả ta hạ độc. Dung thị không dám hạ loại thuốc độc chết người ngay lập tức đâu, chắc chắn là loại mãn tính. Nhưng ngươi chú ý xem thuốc của ả giấu ở đâu, lúc cần sẽ hữu dụng.”
“Đã xem từ sớm rồi. Giấu ở lớp vách ngăn trong hộp trang sức của ả. Mỗi buổi sáng nhân lúc trang điểm lấy ra một ít, giấu vào cây trâm rỗng ruột, rồi đổ vào cháo hoặc canh mà bà ta uống hàng ngày.”
“Ừm, biết vị trí là được rồi. Ta chỉ chờ cơ hội để ra tay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT