“Đây là hầu phủ, không phải nhà của các vị. Muốn ăn yến sào vi cá thì về nhà mình mà ăn. Hầu phủ đang có tang, không phải đang mở tiệc mừng. Nói ra những lời như vậy thật làm mất mặt lão phu nhân.”
Thực ra, Trương gia này tuy tự xưng là thế gia, nhưng hiện giờ trên triều đình cũng chẳng có mấy người hữu dụng, chức quan đều không cao, địa vị đã sớm không bằng trước đây. Không có quan thế che chở, sản nghiệp trong tay tự nhiên bị ảnh hưởng, lợi nhuận mấy năm liền sụt giảm. Họ chỉ còn dựa vào chút tình nghĩa với hầu phủ để làm mưa làm gió ở huyện Bình, chứ ra khỏi huyện Bình thì ai mà biết họ là ai.
Cậu cả Trương Phong Trạch trước tiên trừng mắt nhìn người vợ vô dụng của mình, rồi quay sang Bạch thị với vẻ mặt không mấy thiện cảm.
“Ngươi có ý gì đây? Chẳng lẽ lão phu nhân vừa mất, cữu cữu như ta đây trước mặt cháu trai liền không còn chút tình nghĩa nào sao? Trước đây lần nào đến, muội muội ta chẳng phải đều chiêu đãi như vậy? Đến lượt ngươi thì cái này không được, cái kia cũng không xong, là coi thường chúng ta phải không?”
Đúng là vậy rồi, trước đây chiêu đãi như thế, tiền bạc bỏ ra đều là của nàng, đồ tốt dùng đến cũng là của nàng.
Lúc này, Bạch Chỉ Nguyệt mới để ý, mấy người nữ quyến trên người đeo vòng tay, trâm ngọc đều là của hồi môn của Bạch thị ngày trước. Mỗi lần họ đến đều vơ vét không ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play