Nhưng cảm giác chột dạ ấy chỉ thoáng lướt qua trong nháy mắt, nhanh chóng tiêu tán như mây khói.
Ma ma trong lòng đã sớm cân nhắc rõ ràng: Nguyên Oánh Oánh chẳng qua chỉ là một thứ nữ, địa vị thấp kém hơn đại tiểu thư. Cho dù nàng có lên tiếng giành lại, thì cùng lắm cũng chỉ là một đứa con gái không may bị đoạt một phần đồ ăn. Mà chỉ cần ma ma viện cớ đang thay mặt Khương thị hành sự, thì Nguyên Oánh Oánh cũng chẳng thể nói được gì, bằng không chính là bất hiếu.
Nghĩ tới đây, ma ma lập tức ưỡn thẳng lưng, dáng vẻ vẫn giữ sự cung kính bề ngoài, nhưng giọng điệu mang theo mấy phần răn đe mờ mịt:
“Thứ tiểu thư tới, là muốn bái kiến phu nhân ạ? Nhưng không may lắm, phu nhân vừa mới nằm nghỉ, e rằng không tiện tiếp khách.”
Nguyên Oánh Oánh khẽ nhếch môi, đôi mắt đen nhánh long lanh không chớp mà nhìn thẳng khuôn mặt nhăn nheo như vỏ quýt khô của bà ta, như thể vô tình hỏi:
“Cua có ngon không?”
Nghe vậy, ma ma lập tức ho khan mấy tiếng, thuận miệng đáp theo lời Khương thị từng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT