Tóc mây tán loạn, mỹ nhân hơi thở dồn dập, đôi má phiếm hồng như vệt mây chiều. Trên long sàng, khảm vàng cuộn rồng, từng nét chạm trổ uốn lượn vân mây. Nguyên Oánh Oánh khẽ tựa trên nệm, hơi men rượu khiến nàng nóng bừng mặt, thở không yên. Bên cạnh là hai lớp chăn gấm thêu chữ phúc lộc thọ, xếp gọn gàng ngay ngắn.
Bàn tay mềm mại trắng nõn khẽ đặt lên mặt chăn, vải gấm óng ánh in thành những nếp gấp mảnh như gợn sóng. Cánh môi nàng đỏ rực, khẽ khàng thốt ra: “Nước…”
Nàng cố gắng nâng người, định bước xuống giường rót trà giải rượu. Nhưng thân thể vừa mới rướn dậy liền bị đôi tay mạnh mẽ ôm chặt vào lòng ngực ấm áp phía sau.
Nguyên Oánh Oánh luống cuống vươn tay đẩy nhẹ người đang ôm lấy mình. Nàng muốn giải thích, rằng bản thân chỉ khát nước, rằng hắn đừng cản nàng… Nhưng Việt Diệu lại không buông tay. Trái lại, hắn càng siết chặt hơn, dùng tay nâng cằm nàng, bắt nàng quay mặt lại đối diện.
Hắn cúi đầu, cắn nhẹ cánh môi nàng, đẩy nàng áp về phía bàn nhỏ bên cạnh. Một tay ôm eo nàng, tay kia rót chén trà. Ngay sau đó, hắn đưa chén lên miệng, uống một ngụm rồi cúi đầu, chuyển hương trà sang môi nàng.
Vị chát cay hòa với dư vị men say làm đầu lưỡi nàng tê rần, khiến nàng vô thức đón nhận. Bờ môi mềm mại dần hòa theo nhịp hôn, bàn tay đang đẩy khẽ chuyển sang ôm lấy cổ hắn.
Việt Diệu tất nhiên nhận ra biến chuyển nơi nàng. Hắn siết chặt vòng tay, kéo nàng áp sát, hơi thở cuốn trào mãnh liệt. Sợi tơ ướt mịn dây dưa giữa môi lưỡi, quấn quýt không dứt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play