Nguyên Oánh Oánh không biết, Vương tần sẽ phải ngâm mình bao lâu trong hồ nước lạnh buốt đến thấu xương kia. Bất quá, so với Lưu nương tử không biết bơi, nàng dường như vẫn còn may mắn hơn một chút, Vương tần vốn đã quen bơi lội từ thuở khuê môn.
Nhưng dù là như thế, khi nàng vớt được ngọc bội rồng cuộn dưới đáy hồ lên, món ấy đã vỡ vụn thành từng mảnh. Dáng vẻ Vương tần vô cùng chật vật, tóc tai rối bời, váy áo tơ lụa dính đầy bùn đất, từ trong nước đi ra chẳng còn chút mỹ cảm nào.
Thị nữ thấy vậy vội dâng áo choàng, đưa lò sưởi tay sưởi ấm nàng. Nhưng sau mấy canh giờ ngâm mình trong nước, Vương tần vẫn nhiễm lạnh mà ngất lịm. Sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên nàng làm là sai người mời thợ khéo, đem những mảnh ngọc vỡ dùng vàng lá viền lại, chế thành ngọc bội kim nạm.
Chỉ tiếc, ngọc đã khảm, người đã cố, thánh nhân lại chẳng buồn nhận. Dù nàng thân thể còn chưa bình phục, cố ý “tình cờ gặp” Lục Ứng Hoài vài lần, đều không thành công.
Xuân Đào thở dài: “Xem ra, Vương tần thật sự đã thất sủng rồi.”
Nguyên Oánh Oánh gật đầu, không để tâm lắm. Hôm nay là ngày người nhà nữ hầu được phép tiến cung đưa đồ, nàng chỉ thấp giọng nói:
“Không biết... a huynh có đến không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play