Đối mặt với sự truy vấn dồn dập của Hoắc Văn Kính, Lý Lăng Huyên ánh mắt hoảng loạn, vô thức lui dần về sau.
Nàng khẽ động lông mi, miệng lắp bắp giải thích:
“Ngươi và ta cùng lớn lên… Ta chỉ là luyến tiếc tình nghĩa cũ mà thôi…”
Hoắc Văn Kính hung hăng ném tay băng lụa lên bàn, phát ra một tiếng động lớn. Lý Lăng Huyên thoạt đầu kinh hãi, đợi khi thấy rõ lòng bàn tay hắn rớm máu, lập tức trở nên ngập ngừng không dám nói.
Từ lúc nàng bước vào phòng đến giờ, cũng gần nửa nén hương. Trong khoảng thời gian đó, nàng đã nhắc đến biết bao nhiêu người duy chỉ không hề nhắc đến Hoắc Văn Kính một lần.
“Văn Kính ca ca…”
Lý Lăng Huyên định mở lời giải thích, nhưng Hoắc Văn Kính đột nhiên cảm thấy phiền muộn, cúi đầu nhìn nàng, ánh mắt lạnh như băng xuyên đến tận xương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play