Nhân viên bán hàng tiễn Diệp Thư ra tận cửa, còn dặn Diệp Thư nghỉ về nhớ ghé qua tìm chị ấy, chị ấy còn để dành đồ tốt cho cô.
Diệp Thư xách túi đồ đi ra khỏi cửa hàng bách hóa, tìm một chỗ vắng người cất túi đồ vào trong siêu thị, sau đó mới quay về nhà trọ. Lần này Diệp Thư không định ra ngoài nữa, cứ ở nhà khách đợi đến tối rồi bắt xe lửa đi luôn.
Ăn trưa qua loa xong, cô đặt báo thức, ngủ một giấc ngon lành đến tận chiều. Chuông báo reo lúc sáu giờ, cô dậy đánh răng rửa mặt, ăn một bát sủi cảo, sau đó chuẩn bị thêm bánh bao và trứng luộc để ăn dọc đường.
Chuyến tàu mất hai ngày một đêm, Diệp Thư bỏ bánh bao và trứng đã chuẩn bị vào túi, rồi lấy từ trong không gian ra một hộp phấn nền, bôi lên mặt cho vàng đi một chút, nếu không với khuôn mặt hồng hào này, nhìn vào sẽ biết ngay là chưa từng phải nhịn đói.
Mọi thứ đã sẵn sàng, Diệp Thư đi trả phòng, rồi hướng về phía nhà ga.
Vừa ra khỏi cửa không xa thì thấy thầy giáo đạp xe tới, thầy nhìn thấy cô liền bảo cô ngồi lên xe, nói muốn đưa cô ra ga.
Diệp Thư leo lên xe, thầy bảo cô ngồi cho vững rồi đạp mạnh về phía trước. Nhìn thầy thở hổn hển đạp xe, dáng vẻ như là chưa ăn sáng, trong lòng cô cũng thấy nao nao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play