Ông trưởng làng dẫn xã viên mỗi ngày gánh nước tưới ruộng, nước tưới xuống đất liền khô ngay lập tức, dù biết là công cốc, nhưng vẫn kiên trì.
Thế nhưng mấy hôm nay mực nước trong giếng ngày càng cạn. Ông trưởng làng cũng đành bất lực cho ngừng tưới tiêu, tưới nữa thì người cũng không có nước mà uống.
Xã viên nhìn hoa màu c.h.ế.t khô mà gào khóc thảm thiết, đây là ông trời không cho đường sống mà.
Nhìn xã viên ngày càng gầy gò, Diệp Thư cũng sốt ruột theo, nhưng cũng chẳng có cách nào, kêu cô lấy đồ trong siêu thị ra ngoài, Diệp Thư lại không dám.
Nếu lấy hết đồ trong siêu thị ra, vậy thì Diệp Thư không phải là đang giúp người, mà là đang tự tìm đường chết, kêu Diệp Thư hy sinh bản thân để giúp đỡ người khác, Diệp Thư không muốn.
Diệp Thư chỉ có thể ít ra ngoài, dựa vào núi rừng, chắc chắn sẽ nghĩ ra cách, dù sao cũng sẽ không c.h.ế.t đói, Diệp Thư chỉ có thể tự an ủi bản thân như vậy.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, đến ngày thi đại học, Diệp Thư xin giấy giới thiệu xong, đến huyện thành trước, thuê phòng ở nhà trọ. Sau đó, Diệp Thư đến trường tìm thầy giáo lấy giấy báo dự thi, lúc trước Diệp Thư đã nhờ thầy giáo đăng ký hộ. Vì vậy, cô chỉ cần đến lấy giấy báo dự thi là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT