Dù thế nào đi chăng nữa, Thạch Lỗi vẫn thấy vui. Còn sống mà được gặp lại mẹ, vẫn tốt hơn là cả đời không được gặp.
Tửu lượng hai mẹ con đều kém, mới uống một chén đã ngà ngà say.
Nói chuyện cũ, nói rồi lại ôm nhau khóc nức nở.
Diệp Thư cũng mặc kệ họ, chỉ giục ba đứa trẻ ăn nhanh, ăn xong còn đi học.
Để mặc hai mẹ con họ nhân lúc hơi men trút bỏ hết những tâm tư chất chứa trong lòng.
Đuổi ba đứa nhỏ đi rồi, Diệp Thư cũng không vào nhà mà ngồi đọc sách ngoài sân.
"Ngày đó, mẹ cũng muốn đưa con theo. Con là con của mẹ, mẹ sao nỡ bỏ con mà đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play