Nghĩ vậy, Diệp Thư không khỏi cảm thán, quả nhiên là không thể xem thường bất kỳ ai, một người phụ nữ nông thôn không có học thức mà cũng có thể qua mặt được bao nhiêu người, tất nhiên cũng có thể có người nhận ra, nhưng mà chuyện đâu phải của mình, nên có ai nói ra đâu.
Diệp Thư thầm nghĩ sau này nhất định phải cẩn thận, dù sao bản thân cũng không phải là chủ nhân của thân xác này, cho dù có ký ức của nguyên chủ, cho dù có cố gắng thích nghi với cuộc sống ở thời đại này đến đâu, nhưng vẫn sẽ có lúc sơ ý để lộ ra dấu vết của thời hiện đại, đây là điều không thể tránh khỏi, thói quen 30 năm sống ở hiện đại của cô đâu phải ngày một ngày hai là thay đổi được.
Nghĩ vậy, Diệp Thư dần chìm vào giấc ngủ, khi mở mắt ra thì trời đã sáng bừng, cô nằm trên giường một lúc cho tỉnh ngủ, nhìn đồng hồ thấy đã 6 giờ sáng bèn vội vàng thức dậy.
Thức dậy, việc đầu tiên vẫn là nhóm bếp lò, đun nước để rửa mặt, nước trong phích giữ lại để uống, nước rửa mặt chỉ cần hơi ấm là được, không cần phải đun sôi, rửa mặt xong, Diệp Thư lại quét dọn sân trước sân sau một lượt, sau đó lấy từ trong siêu thị ra một bát hoành thánh ăn, ăn xong thấy còn sớm, cô lại giặt bộ quần áo hôm qua mặc, quần áo không bẩn, chỉ là bị gió thổi bám đầy bụi đất, chỉ cần vò qua hai nước là được.
Thấy thời gian cũng gần đến giờ bèn bưng bát đi đến nhà ăn của đội sản xuất để lấy cơm, hôm nay cô muốn lấy cơm mang về nhà ăn, thời gian lên núi của cô thoải mái, hôm qua là ngày đầu tiên đi làm, phải có đội trưởng dẫn đi nên mới phải đi sớm như vậy, hôm nay không cần phải đi sớm như vậy nữa, mang cơm về nhà vẫn kịp.
Lấy cơm xong, cô xoay người trở về nhà, cất cơm vào trong siêu thị, rửa sạch bát, lại đi ra sân sau lật đống củi hôm qua phơi, hôm nay phơi thêm một hôm nữa là có thể cất được rồi.
Thấy thời gian đã gần đến giờ, cô bèn khóa cửa đi ra chuồng gia súc, khi cô đến nơi thì ông Hai đã ở đó rồi, đang dọn dẹp chuồng bò, cô chào ông một tiếng rồi vội vàng đi dọn dẹp chuồng dê, dọn dẹp chuồng dê xong, cô dùng giỏ đựng rác đổ lên đống phân, sau đó lùa dê lên núi.
Đến nơi, cô thả dê tự do gặm cỏ, còn mình thì lấy rìu ra chặt củi, lần này cô không chặt những cây to nữa, chỉ chặt những cây to bằng cổ tay, loại này dễ chặt, khi về nhà cũng không cần phải chẻ nữa, chặt thành từng đoạn ngắn là có thể đem đốt được rồi.
Chặt được mười mấy cây củi khô, thời gian đã trôi qua hơn một tiếng đồng hồ, Diệp Thư quyết định hôm nay chỉ chặt đến đây thôi, nghỉ ngơi một lát, lát nữa lại chặt củi khô thành từng đoạn để tiện cho việc đốt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play