Vương Đào Hoa xua tay: "Chị giúp em không phải vì điều này, mà là vì thấy chúng ta hợp nhau, em là sinh viên đại học mà không hề khinh thường chị, lại còn một tiếng chị hai tiếng chị. Chị giúp em là tự nguyện, không cần đồ của em đâu."
"Vâng ạ, lời khách sáo em không nói nữa, mọi việc nhờ cả vào chị. Em chờ tin tốt của chị."
Hai người lại trò chuyện thêm một lúc, trong lúc đó lại có một người nữa đến thuê phòng, Diệp Thư bèn nhân cơ hội quay về phòng.
Trở về phòng, Diệp Thư thở dài một hơi. Trò chuyện giữa bạn bè là để thư giãn, còn kiểu trò chuyện có mục đích thế này thật mệt mỏi.
Diệp Thư nằm vật xuống giường: "Mệt c.h.ế.t em rồi, xoa lưng cho em đi, đau lưng quá."
Thạch Lỗi đã dỗ con ngủ, thấy Diệp Thư về, anh cười nói với vợ: "Tán gẫu về rồi à? Em còn biết mệt à? Anh thấy em nói chuyện vui vẻ lắm mà?"
Thạch Lỗi đi đến xoa lưng cho vợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT