Diệp Thư tự mình lấy 10 cái, 30 cái còn lại đều dành cho Thạch Lỗi.
Thạch Lỗi đã sớm đói meo rồi, trưa nay ăn ở nhà máy không đủ no.
Gắp một miếng sủi cảo cho vào miệng, cắn một cái, nước súp bên trong lập tức tràn ra, hương thịt thơm nức mũi, lại ăn thêm một cái nhân thịt hẹ, vị hẹ thơm ngon khiến Thạch Lỗi ăn một cái vẫn chưa đã, liền gắp thêm cái nữa.
Thấy Thạch Lỗi chỉ lo ăn, không hỏi gì về hẹ, Diệp Thư thở phào nhẹ nhõm.
Đây là một phép thử của Diệp Thư, hai người ở bên nhau lâu như vậy, cô không tự tin có thể giấu Thạch Lỗi cả đời được, dù có cẩn thận đến đâu, đôi khi cũng sẽ để lộ sơ hở.
Ví như hẹ này, trời đông giá rét thế này, lấy đâu ra hẹ mà nấu.
Diệp Thư đã chuẩn bị tinh thần đợi Thạch Lỗi hỏi, kết quả Thạch Lỗi chỉ lo ăn ngon, một câu hỏi thừa cũng không có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play