Chết giả
Tiền bối Dương nhớ rất rõ chi tiết vụ án năm đó, cũng như quá trình điều tra.
“Vệ Hân nói chồng cô ta lòng dạ hẹp hòi, lúc nào cũng nghi ngờ cô ta ngoại tình sau lưng, thậm chí còn theo dõi cô ta. Lại nói mẹ chồng cô ta tin vào mấy phương thuốc dân gian, sắc cho cô ta thứ thuốc bắc khó uống, còn không chịu cho chồng cô ta đến bệnh viện khám xem rốt cuộc là vấn đề của ai. Rồi lại nói bố chồng cô ta tính tình nóng nảy, đưa cơm muộn một chút là nổi giận. Tóm lại, cả nhà này ai cũng có lỗi với cô ta, nhưng cô ta vẫn cam chịu, nhẫn nhục. Chỉ có đêm đó, cô ta chê trong thuốc bắc có cả phân người và rết, nói rằng có đánh chết cũng không uống, lúc này mới cãi nhau với chồng. Cô ta thề thốt rằng mình không có động cơ giết người, còn khóc lóc nói mình từ cô nhi viện ra, khó khăn lắm mới có một gia đình, dù có uất ức thế nào cũng muốn ở lại nơi này, sao có thể đi hại người được!”
Cố Bình An nhíu mày: “Vậy ông có hỏi về mối quan hệ giữa cô ta và bố chồng không?”
“Có chứ, cô ta nói bố chồng tuy tính tình không tốt nhưng là người rất tốt, muốn nhận cô ta làm con gái nuôi, vẫn luôn dạy cô ta cách dùng dao. Hoàn toàn không có chuyện mờ ám gì cả, đều là do người ngoài đồn bậy, sau đó mẹ chồng nghe được nên mới sinh ra ác cảm với cô ta. Cô ta nói tuy mẹ chồng tức giận nhưng cũng không hề nghi ngờ cô ta, mắng cô ta chỉ là vì bực bội, chê cô ta thích chưng diện, trong khi người khác ai cũng mặt mày lam lũ thì cô ta lại thích mua vải hoa về may quần áo, cũng khó trách người ta nói ra nói vào.”
Cố Bình An vội hỏi: “Cô ta từng mua vải hoa sao? Có may áo hoa nhỏ không?”
Lê Húc lập tức đưa tấm ảnh cho tiền bối Dương xem: “Vệ Hân có từng mặc quần áo như thế này không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT