◎ Khắc phu ◎
Cố Bình An cảm thấy mối quan hệ giữa Vệ Hân và Vu Phú Nghĩa chắc chắn phức tạp hơn, không đơn giản chỉ là ân nhân cứu mạng như lời Vu Phú Nghĩa nói.
Vệ Hân lại chỉ nhàn nhạt nói: “Sau khi ra tù, tôi đã cứu ông ấy ở Tân Hà. Ông Vu là người rất tốt, chỉ là vợ ông ấy quá hẹp hòi, cảm thấy giữa nam và nữ không có tình bạn chân chính, cứ sợ tôi sẽ cướp chồng của bà ta.”
Cố Bình An nhướng mày: “Vậy chị có cảm thấy giữa nam và nữ có tình bạn chân chính không?”
“Có chứ, tôi và ông Vu chính là vậy! Chúng tôi rất hợp nhau.”
Cô ta khẽ thở dài: “Đồng chí cảnh sát, các vị đã đến tìm tôi thì chắc cũng biết chuyện của tôi rồi. Sau khi tôi ra tù, tôi vẫn luôn rất tự ti. Hôm đó tình cờ đi ngang qua bờ sông cứu được ông Vu, ông ấy gọi tôi là ân nhân cứu mạng, còn nói nếu không phải có tôi, ông ấy có lẽ đã chết cóng ở đó, trong lòng tôi liền cảm thấy mình đã làm được một việc tốt. Tuy tôi không muốn hại người, nhưng vì chút pháo hoa đó mà ba mạng người cứ thế ra đi, tôi cứ cảm thấy mình có tội. Cứu được ông Vu cũng coi như chuộc lại một chút tội lỗi, trong lòng cũng thanh thản hơn. Ông ấy đến cảm ơn tôi, chúng tôi trò chuyện rồi cảm thấy hợp ý, lúc này mới qua lại như người thân. Tiếc là vợ ông ấy cứ đề phòng tôi, gần đây chúng tôi cũng đã cắt đứt liên lạc.”
Những điều Cố Bình An muốn hỏi, cô ta đều đã nói hết, lại còn khớp hoàn toàn với lời khai bên phía Vu Phú Nghĩa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play