Cũng cảm thấy Phương Đức không thể tha thứ
Phương Khải dường như không còn giả vờ nữa, hắn trở nên đầy thù địch và xảo quyệt, khiến người khác sinh lòng chán ghét.
Hắn thừa nhận mình tổ chức bán dâm, nhưng lại không chịu khai ra tên của những cô gái đó. Vết thương trên đùi hắn vẫn trả lời một cách mơ hồ là do chó hoang cắn, thậm chí còn chỉ ra một con phố ở ngoại ô, nơi đó đúng là thường có chó hoang lảng vảng.
Cố Bình An lại có chút nghi ngờ: “Vết thương trên đùi Phương Khải không giống bị chó hoang cắn lắm. Lúc tôi nhắc đến kẻ biến thái chuyên thả chó cắn người, hắn lại tỏ ra căng thẳng. Chẳng lẽ hắn còn cung cấp ‘dịch vụ tận nhà’? Trong lúc đến nhà người khác thì gặp phải kẻ biến thái đó nên mới bị thương?”
Phó đội Điền nói: “Cứ bắt nó khai ra hết đám con gái dưới trướng, rồi tìm hết đám khách làng chơi ra, hỏi một lượt chẳng phải là rõ sao.”
“Nhưng nó không chịu nói! Cứ tỏ ra mình là anh hùng, luôn miệng nói phải bảo vệ các cô gái ấy!”
Lê Húc cứ ngỡ là tranh chấp bất động sản, nghe đến tổ chức bán dâm thì không khỏi nhíu mày: “Phương Khải này bao nhiêu tuổi rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT