◎ Xem ra bà lão này mắt tuy mù mà lòng không mù ◎
Cố Bình An vội vàng đỡ bà cụ dậy: “Bà ơi, đừng nóng vội, chúng cháu đang điều tra đây ạ.”
Bà cụ mù tên là Lưu Quế Hoa, vóc người không thấp, rất gầy, ngồi trên băng ghế dài, lưng còng xuống, đôi mắt vô hồn ngơ ngác mở to, tư thế này không hiểu sao lại khiến người ta thấy xót xa.
Lưu Quế Hoa được Cố Bình An đỡ ngồi xuống, cảm xúc của bà dịu đi một chút, rồi chỉ vào góc tường: “Các đồng chí cũng ngồi đi!”
Có lẽ vì tấm rèm cửa bằng vải bông, trong phòng có hơi tối tăm, nhưng vẫn có thể thấy rõ ở góc tường đặt mấy chiếc ghế gỗ, xem hình dáng thì có lẽ là tự làm bằng những tấm tre ghép lại, trông rất bẩn, bên trên còn có vết dầu mỡ.
Tiểu Tuyết vô cùng ghét bỏ mà lắc đầu với Cố Bình An, thậm chí còn định đề nghị đưa bà cụ đến đồn công an để hỏi chuyện, tuy trong đồn cũng đơn sơ nhưng ít nhất còn sạch sẽ. Nhưng nhìn bộ dạng của bà cụ, cô ấy lại thấy có chút đau lòng, chỉ đành lùi về sau, đứng cạnh Cố Bình An như tìm kiếm sự che chở.
Cố Bình An cũng không ngồi, cô đưa mắt quan sát bốn phía. Gian nhà chính có lẽ vừa là phòng khách vừa là nhà bếp, ở giữa có một cái bếp lò đơn sơ vừa có thể đun củi vừa có thể đốt than, bên cạnh đặt hai cái chảo sắt một lớn một nhỏ. Cái chảo nhỏ còn sót lại một ít nước cơm, còn cái chảo lớn không biết là do không cọ sạch hay vốn dĩ không cọ, bên thành nồi vẫn còn dính lại lá cải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play