◎ Thật đúng là giống như một bệnh nhân tâm thần đang phát bệnh ◎
Mười phút sau, Cố Bình An đi vào khu giam giữ. Viên Tuần bị nhốt ở phòng trong cùng. Cô đi qua như đang tuần tra, bước chân vừa nhẹ vừa chậm, gần như không có tiếng động.
Viên Tuần đang đi vòng quanh trong căn phòng nhỏ chưa đầy sáu mét vuông, tay anh ta dán vào tường, đi từ đầu này đến đầu kia rồi lại quay lại, đầu luôn cúi thấp, nhìn vào mũi chân của mình.
Cố Bình An đã quay về thay cảnh phục, chính là sợ anh ta nhận ra mình, nhưng không ngờ Viên Tuần đã đắm chìm vào thế giới của riêng mình. Anh ta vừa đi vòng quanh trong phòng giam, miệng còn lẩm bẩm tự nói.
Cố Bình An vểnh tai lên, muốn nghe xem anh ta đang nói gì, nhưng lại hoàn toàn không nghe rõ.
Miệng Viên Tuần đang mấp máy, âm thanh lại như có như không, cũng không biết là đang niệm kinh hay đang lầm bầm.
Cố Bình An đi qua đi lại hai vòng, anh ta vẫn ở trong trạng thái đó, không biết mệt mỏi mà đi vòng quanh. Cô nghĩ một lúc, vẫn hỏi: "Viên Tuần, Dư Xảo đâu? Anh có chụp ảnh cho cô ấy không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT