Lăng Cửu Xuyên đem Chính Dương Tử giam vào Trấn Hồn Cảnh trong Tiểu Cửu Tháp, lại dặn dò Mộc Ngư mỗi ngày gõ một tiếng mộc ngư để lão ăn năn sám hối. Đây là cách mài hồn, tuy không khiến lão hồn phi phách tán, nhưng đủ để lão chịu dày vò, coi như chuộc tội thay những oan hồn vô tội chết dưới tay lão.
A Phiêu thấy Lăng Cửu Xuyên ngồi lặng lẽ không nói gì, bèn đẩy chén trà sang: “Không sao chứ?”
Lăng Cửu Xuyên lắc đầu: “Còn có thể có gì? Vốn đã là điều ta đoán trước, chẳng qua hôm nay xác thực mà thôi. Có điều… dù đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi thật sự thấy rõ chân tướng, trong lòng vẫn thấy nghẹn đến phát tức.”
Vừa nói, nàng vừa đấm mạnh hai cái vào ngực mình.
A Phiêu giật mình, vội túm lấy tay nàng: “Tổ tông của ta ơi! Ngươi tuy không dùng đến Cửu Chuyển Hồi Hồn Đan, nhưng cũng nuốt không ít Hồi Xuân Đan mới kéo được cái mạng về, ngươi đừng có uổng phí!”
Lăng Cửu Xuyên tức tối úp mặt xuống bàn, cằm gác lên mặt gỗ, hé miệng than thở: “Khó chịu, phiền lòng.”
“Là vì chân tướng cái chết của nguyên thân, hay vì thân thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT