Trong quãng thời gian Lăng Cửu Xuyên hôn mê, đã có không ít người tới thăm, đến cả Lăng Chính Bình cũng từng đích thân ghé qua một lần. May mà hơi thở của nàng có lúc lên xuống rõ ràng, nếu không, e rằng ông đã ở lại canh chừng không chịu rời đi.
Mãi đến khi bảng vàng đã treo, trạng nguyên cũng đã dạo phố, Lăng Cửu Xuyên mới từ giấc mê tỉnh lại.
Nàng ngồi dậy, quan sát gian phòng mình đang ở, không phải Khai Bình Hầu phủ, cũng chẳng phải gian phòng trong Vạn Sự Phổ, mà chính là phòng khách nàng từng ở trong Thông Thiên Các.
Lăng Cửu Xuyên chớp mắt, nhớ lại những hình ảnh mơ hồ khi nàng còn mê man, bèn xòe tay ra, nhìn cổ tay trắng như ngọc, thu hồi hết thảy thuật pháp duy trì cơ thể hành động bình thường.
Trên cổ tay, có hai vết mờ nhạt đến gần như không thấy được, nàng vẫn có thể xoay trở như thường, nói cách khác, thứ nàng từng nhìn thấy không phải là ảo giác—quả thật có người đã thay nàng nối lại kinh mạch.
Lăng Cửu Xuyên lại cúi nhìn cổ chân, trong lòng không khỏi mừng rỡ, bèn bước xuống giường, đi vài bước về phía trước.
Bịch một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play