Lời còn đang nói dở, Lăng Cửu Xuyên bỗng nhiên ngã quỵ xuống đất, khiến Tướng Xích giật mình kinh hãi.
“Ngươi lại làm sao vậy?”
Lăng Cửu Xuyên ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ bừng, một tia sáng vàng kim thoáng lóe qua, khiến Tướng Xích sợ đến lui hai bước, sắc mặt đầy cảnh giác và đề phòng nhìn nàng.
Cơn đau nhói đến nhanh, đi cũng mau, Lăng Cửu Xuyên đứng dậy, giữa mày cau lại, không hiểu cơn chấn động vừa rồi là vì lẽ gì?
“Không, không sao chứ?” Tướng Xích dè dặt hỏi: “Chẳng lẽ thân thể này lại có vấn đề?”
Lăng Cửu Xuyên đưa tay áp lên cổ tay, nơi đó chẳng cảm nhận được chút mạch đập nào, nàng đáp: “Không sao, dù sao thân thể này chỉ được thuật pháp duy trì, thoạt nhìn như người thường, nhưng vẫn cần phải được tu bổ hoàn toàn.”
Nếu không, một khi thuật pháp tan rã, thân thể cũng theo đó mà tiêu tán.
“Cho nên ta mới nói cần phải tích công đức.” Tướng Xích vỗ tay: “Tên Thẩm Bằng kia, nếu ngươi cứu hắn, cũng coi như là một việc tích đức rồi đấy.”
Lăng Cửu Xuyên nói: “Ngươi chắc chứ? Có những kẻ tội nghiệt chất chồng, cứu hắn chỉ chuốc họa vào thân.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play