“Phải có điều kiện gì mới mời được ngươi?”
Lăng Cửu Xuyên chăm chú nhìn lão thái thái tóc bạc phơ trước mặt, ánh mắt giễu cợt quét qua chuỗi Phật châu lấp ló nơi cổ bà ta – đó là chuỗi châu đã được cao tăng khai quang, mang theo niệm lực.
“Trong tay cầm một chuỗi, cổ đeo một chuỗi, lão thái thái bà làm nhiều chuyện thẹn với lương tâm quá, nên chỉ còn cách ngày ngày lễ Phật để an ủi tâm can? Không, có lẽ đúng hơn là – bà sợ lời nguyền rơi xuống đầu mình?”
Bạch lão phu nhân đồng tử co lại, đôi môi khô quắt nhăn nhúm mím chặt thành một đường thẳng, ánh mắt loé lên lửa giận.
Lăng Cửu Xuyên nhìn thấu điều đó, cười nhạt: “Xem ra, bà vốn đã biết chuyện chú ngữ, chỉ là không dám nhận, hoặc giả – bất lực. Vậy nên bà những năm qua chỉ có thể trơ mắt nhìn con cháu mình từng người từng người ra đi vì những lý do ‘không rõ’, nay thì đã đến lượt hàng cháu rồi.”
Ánh mắt nàng nhìn sang Bạch Kinh Tùng đang hôn mê bất tỉnh, khoé miệng còn rỉ máu, cười lạnh một tiếng.
“Đạo trưởng, ngài là người tu hành, không thể thấy chết không cứu a.” Mã thị quỳ rạp bò tới, hai tay toan kéo tay áo Lăng Cửu Xuyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play