Bên ngoài đường đường nhiều tai mắt, khó tiện trò chuyện, Lăng Cửu Xuyên bèn mời người vào nhã gian trong nội đường. Kiến Lan dâng trà xong thì lui xuống.
Lăng Cửu Xuyên trước tiên nhìn Thẩm Thanh Hà một cái, mỉm cười nói: “Chúc mừng đại nhân thăng chức.”
Thẩm Thanh Hà khẽ xua tay, thầm nghĩ sao lại xưng là “đại nhân” nữa, nhưng lúc này cũng không truy cứu, chỉ đáp: “Cái gọi là Giám sát Ty đặc biệt ấy là do ta dâng sớ đề nghị lập ra, hoàng gia chỉ định ta làm giám sát sứ, chẳng biết là phúc hay họa.”
Lúc nói những lời này, hắn còn lén liếc nhìn Lăng Cửu Xuyên, mang vài phần dò xét, tỏ ý muốn xin một quẻ.
Lăng Cửu Xuyên nói: “Đại nhân chính khí lẫm liệt, ngồi vào vị trí ấy là thích hợp nhất. Phúc hay họa, cốt ở tâm người. Làm quan, bất kể ngồi ở vị trí nào đều có nguy cơ, đều gặp phải đối thủ chính trị. Phú quý từ xưa nào phải trải hoa mà đến, mà là lội giữa chông gai và đao kiếm. Không sợ đau, không sợ máu chảy thành sông, tự khắc sẽ thành được phú quý.”
Thẩm Thanh Hà bật cười: “Ngươi nói rất đúng. Ta chỉ là kẻ phàm tục, về sau lại phải cùng người giới huyền môn điều tra án, nếu gặp phải yêu tà ma quái thì biết làm sao?”
“Đại nhân cũng có thể nhập đạo luyện chút công pháp rèn luyện thân thể, cường kiện gân cốt, dù không địch lại cũng còn có thể chạy. Còn pháp khí bảo mệnh, ta sẽ chuẩn bị cho ngài vài thứ, kèm theo phù chú.” Lăng Cửu Xuyên nói: “Ngoài ra cũng có thể dạy ngài một vài chú ngữ đạo gia, dù không thể trừ tà, lúc gặp chuyện đọc thầm cũng đủ khiến tà vật dè chừng đôi chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play