Vừa trở về Vạn Sự Phổ, Lăng Cửu Xuyên liền trông thấy Trang Toàn Hải đang quét bụi. Trông thấy nàng, ông ta lập tức cầm chổi lông gà bước tới gần.
“Cô nương.” Ông ta liếc trước ngó sau, thấp giọng hỏi: “Vị kia đâu rồi?”
Lăng Cửu Xuyên liếc mắt đầy thâm ý nhìn qua, Trang Toàn Hải chợt cảm thấy bên cạnh mình như có một luồng hàn khí, chẳng khác nào khối băng lớn đặt trước mặt. Mà ngọc bội trước ngực ông thì nóng rực lên, khiến ông phải khom lưng lại, hai chân run lẩy bẩy, răng đánh lập cập.
“Quỷ khách đang cảm tạ ngươi đấy.” Lăng Cửu Xuyên thay mặt Phục Kỳ lên tiếng, lại dặn thêm: “Ngài sát khí nặng, chớ lại gần ông ấy, kẻo ông ấy bệnh một trận.”
Phục Kỳ lui ra xa, còn Lăng Cửu Xuyên thì phẩy tay trừ đi luồng âm sát trên người Trang Toàn Hải, khiến ông suýt nữa bật khóc, ôm chặt cây chổi lông gà, len lén liếc nơi vừa tỏa ra khí âm kia. Cây chổi này làm từ lông gà trống, sao mà chẳng thấy trấn tà gì hết?
Lăng Cửu Xuyên nhìn sát khí dày đặc quanh người Phục Kỳ, trầm ngâm giây lát rồi đề nghị: “Ta muốn đánh một đạo hồn ấn lên hồn phách của ngài, có thể giúp áp chế sát khí âm lệ trên người, tránh thương tổn người vô tội. Ý ngài thế nào?”
Đánh hồn ấn, là để ước thúc lực lượng âm sát của hắn, đề phòng hắn hành sự quá tay, lỡ tay sát nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT