Sát khí trên người Lăng Cửu Xuyên dày đặc đến mức khiến cung thất khiến Cung Thất khiếp sợ, nhưng điều khiến hắn kinh hãi hơn chính là lời nàng nói. Vị thủ trận nhân kia không hề phản bác, chứng minh đại trận này quả thực mượn lấy công đức và nguyện lực của anh linh để nuôi dưỡng long mạch, trợ lực quốc vận.
Đại Đan lập quốc hai trăm năm, quốc vận chưa từng suy thoái, chẳng lẽ lại là vì nguyên do này?
Cung Thất chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc, mặt nóng bừng, đầu óc ong ong. Tổ tiên của Huyền tộc… sao lại có thể làm ra chuyện trái nghịch thiên đạo đến vậy? Việc ấy chẳng những đi ngược với đạo lý bọn họ vẫn luôn gìn giữ, mà còn là hành vi phản đạo!
Đừng có nói gì mà “kẻ làm đại sự không câu nệ tiểu tiết”! Đây đâu phải tiểu tiết gì—người chết rồi mà còn bị lợi dụng, bị vắt cạn chút giá trị cuối cùng, đến chết cũng không thể siêu sinh. Đó là đại nghịch bất đạo!
Cái gì? Tất cả đều vì quốc vận ư?
Một triều đại, có số mệnh riêng của nó. Nếu quân vương cường đại lại nhân hậu, nhân tài khắp nơi, người kế vị có năng lực kế thừa chí hướng tổ tiên, trị quốc hữu phương thì quốc vận tự khắc hưng thịnh. Nhưng muốn trường tồn bất suy, xưa nay chưa từng có vương triều nào làm được. Dù ở bất cứ thế giới nào, đều là điều không tưởng.
Vậy nên, việc mượn nguyện lực của anh linh để nuôi long mạch, dưỡng quốc vận, căn bản không thể đứng vững trên đạo lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play