Đêm đến, Lăng Cửu Xuyên giữ đúng lời hứa, lập đàn giúp Đinh Mãn Cốc hóa giải hôn ước cho con gái là Đinh Tố Thu – người đã chết oan uổng. Sau khi được nàng trợ giúp, ông cảm kích vô ngần, đưa nàng trở về phủ. Vừa vào cửa, nàng liền nhận được bản đồ Bát Quái Thành và một quyển sử ký mà Phương Thái phó đã cho người đưa tới.
Nàng mở bản đồ ra, lập tức đập vào mắt là bố cục thành chính hình Bát Quái, đường nét đan xen, phố xá, nhà cửa đều được dựng theo đường kẻ, hết sức chỉnh tề.
Tướng Xích và Phục Kỳ cùng đứng bên bàn, chăm chú quan sát.
Phục Kỳ thở dài:
“Nguyên Thành ngày xưa chẳng qua là hình chữ Đinh, hai trăm năm qua đã thay hình đổi dạng, nếu không được báo trước đây chính là Nguyên Thành xưa, ta e rằng cũng không nhận ra. Thay đổi quá lớn rồi.”
“Dù có bị lửa thiêu rụi, thì thành trì cũng không đến mức bị san bằng hoàn toàn. Di tích, tường đổ vẫn phải còn. Mà nay chỉnh lý đến mức này, hẳn là có nhân công can thiệp.” — Lăng Cửu Xuyên vừa nói, vừa xem xét kỹ Bát Quái Thành rồi đưa mắt dời sang sông núi xung quanh, sau đó lấy bút giấy, bắt đầu viết ra phương vị từng phần của Bát Quái Thành.
Một hồi lâu sau, nàng mới đặt bút xuống, nhìn bố cục phương vị Bát Quái mà mình vừa vẽ ra, sắc mặt trở nên khó coi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT