Đã biết nơi gọi là Đoạt Mệnh Cương, Lăng Cửu Xuyên và Cung Thất cũng không chần chừ nữa, cáo biệt Huyền Năng trụ trì, tức tốc lên đường tới đó.
Trùng hợp thay, Cung Tứ cũng truyền tin qua phù truyền âm cho Cung Thất, nói rằng hắn đã tìm thấy hai ngọn đao sơn trong bức họa, hiện tại đang truy lùng tung tích của cương thi.
“Tòng Biện tâm cơ không cạn, lão đã dám lấy huyết nhục thân sinh làm tế phẩm cho đại kế này, cho thấy đứa trẻ tên Tòng Quy kia không hề đơn giản. Bao năm nay thành cương thi, lại hút biết bao nguyên dương và hồn phách của nữ tử, ắt không dễ đối phó, bảo họ cẩn thận mọi bề.” Lăng Cửu Xuyên nói với Cung Thất.
Cung Thất gật đầu, thấy sắc mặt nàng tái nhợt, liền nói: “Hay là, ngươi đừng đi nữa? Trước đó đã bị phản phệ vì thăm dò tương lai, rồi lại liên tiếp đấu pháp, chẳng hề nghỉ ngơi. Mọi sự phải có chừng mực, mạng nhỏ là trọng.”
Lòng Lăng Cửu Xuyên ấm lại, đáp: “Không tận mắt nhìn thấy nó bị diệt, ta không yên tâm. Có đầu có cuối mới là trọn vẹn. Ngươi yên tâm, ta chỉ xem các ngươi đánh thôi.”
Tướng Xích trong lòng âm thầm bồi thêm một câu: “Đánh không chết thì ta bổ đao tiếp!”
Cung Thất liếc xéo nàng, cảm thấy câu này nghe có gì đó không đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT