Ngay khi Cung Thất rời khỏi Thông Thiên Các, A Phiêu liền nhìn gương mặt tái nhợt của Lăng Cửu Xuyên, thấy nàng nhíu mày liền đưa tay ra, trong lòng bàn tay là một chiếc chuông nhỏ mang dáng vẻ cổ kính.
“Ngươi đừng lo lắng Huyền tộc quay giáo đâm sau lưng. Nếu bọn họ dám lưu lại tai họa ấy, tất sẽ tự chuốc lấy quả báo, bị nhân quả phản phệ. Còn ta, đến lúc đó nhất định sẽ công bố với thiên hạ mọi hành vi đê tiện của họ.” A Phiêu lạnh giọng nói.
“Đây là gì?” Lăng Cửu Xuyên định đưa tay ra.
A Phiêu vội vàng nắm tay lại, như sợ nàng giật lấy, đắc ý nói: “Chỉ là một cái hồi âm linh nho nhỏ thôi, có thể ghi lại những lời chúng ta vừa nói, chỉ cần thi triển đạo quyết, là có thể phát lại toàn bộ.”
Nói cách khác, chiếc hồi âm linh này đã ghi lại toàn bộ đoạn đối thoại vừa rồi của bọn họ.
“Nếu Huyền tộc thật sự dám bảo vệ cái thứ ấy, thì để chúng thân bại danh liệt cũng đáng.”
Lăng Cửu Xuyên nhướng mày: “Thông Thiên Các các ngươi, đúng là có không ít bảo vật. Không thể giới thiệu ta gặp các chủ của các ngươi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT