Cung Thất còn chưa kịp trở về chỗ ngoại tổ mẫu của hắn – Bùi lão phu nhân, thì Thôi thị đã chủ động tới tìm bà nói chuyện. Lăng Cửu Xuyên chỉ có thể nhờ bọn tỳ từ nhà họ Bùi chuyển lời.
Bùi lão phu nhân nghe vậy thì có phần bất ngờ, nhìn Thôi thị nói: “Không ngờ Cửu nương nhìn thì lạnh nhạt như thế, vậy mà lại có thể trò chuyện với Tiểu Thất nhà ta.”
Thôi thị liền đáp: “Lúc còn ở nhà ta, hắn cũng từng vài lần gặp mặt. Nay đến đây tìm, e rằng là có việc gì chăng?”
Bà chợt nhớ đến cảnh Lăng Cửu Xuyên châm đèn trước bài vị phụ thân nàng. Ngọn đèn kia không lửa mà tự cháy, hoặc là do Lăng Chính Phạm linh thiêng phù hộ, hoặc là nàng ta có bản lĩnh khác, điều này đồng nghĩa với việc, nàng ta không hề chỉ học được chút da lông như từng nói…
Còn bà thì chẳng biết gì cả.
Bàn tay lạnh lẽo đột nhiên được sưởi ấm, Thôi thị ngẩng đầu, nhìn sang Bùi lão phu nhân. Bà nhẹ nhàng vỗ tay Thôi thị, nói: “Con lại nghĩ đến chuyện lúc sinh nở sao?”
Thôi thị khẽ cứng người, nói: “Con đang nghĩ, có phải thật sự là con đã sai rồi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT